游 yóu 卧 wò 龙 lóng 山 shān - - 丁 dīng 谓 wèi
日 rì 长 cháng 春 chūn 老 lǎo 职 zhí 司 sī 闲 xián , , 纵 zòng 辔 pèi 因 yīn 寻 xún 负 fù 郭 guō 山 shān 。 。
花 huā 气 qì 半 bàn 飘 piāo 青 qīng 霭 ǎi 外 wài , , 泉 quán 声 shēng 多 duō 在 zài 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
香 xiāng 灯 dēng 肃 sù 肃 sù 严 yán 僧 sēng 事 shì , , 钟 zhōng 梵 fàn 萧 xiāo 萧 xiāo 爽 shuǎng 客 kè 颜 yán 。 。
坐 zuò 有 yǒu 诗 shī 人 rén 樽 zūn 有 yǒu 酒 jiǔ , , 拟 nǐ 抛 pāo 城 chéng 市 shì 宿 sù 禅 chán 关 guān 。 。
游卧龙山。宋代。丁谓。日长春老职司闲,纵辔因寻负郭山。 花气半飘青霭外,泉声多在白云间。 香灯肃肃严僧事,钟梵萧萧爽客颜。 坐有诗人樽有酒,拟抛城市宿禅关。