松 sōng 岭 lǐng - - 丁 dīng 大 dà 容 róng
十 shí 里 lǐ 城 chéng 西 xī 松 sōng 岭 lǐng 庵 ān , , 每 měi 经 jīng 过 guò 此 cǐ 便 biàn 怀 huái 惭 cán 。 。
此 cǐ 山 shān 若 ruò 有 yǒu 归 guī 耕 gēng 地 dì , , 肯 kěn 坠 zhuì 嵇 jī 康 kāng 七 qī 不 bù 堪 kān 。 。
松岭。宋代。丁大容。十里城西松岭庵,每经过此便怀惭。 此山若有归耕地,肯坠嵇康七不堪。