和 hé 唐 táng 林 lín 夫 fū 游 yóu 家 jiā 园 yuán - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
荒 huāng 园 yuán 忽 hū 报 bào 枉 wǎng 高 gāo 旌 jīng , , 旋 xuán 设 shè 屏 píng 帷 wéi 当 dāng 小 xiǎo 亭 tíng 。 。
重 chóng 复 fù 江 jiāng 山 shān 天 tiān 外 wài 远 yuǎn , , 回 huí 还 huán 松 sōng 竹 zhú 坐 zuò 中 zhōng 青 qīng 。 。
劝 quàn 斟 zhēn 美 měi 酒 jiǔ 罍 léi 频 pín 耻 chǐ , , 看 kàn 跋 bá 名 míng 书 shū 墨 mò 尚 shàng 馨 xīn 。 。
莫 mò 笑 xiào 区 qū 区 qū 身 shēn 未 wèi 退 tuì , , 待 dài 公 gōng 鹏 péng 击 jī 我 wǒ 鸿 hóng 冥 míng 。 。
和唐林夫游家园。宋代。孔平仲。荒园忽报枉高旌,旋设屏帷当小亭。 重复江山天外远,回还松竹坐中青。 劝斟美酒罍频耻,看跋名书墨尚馨。 莫笑区区身未退,待公鹏击我鸿冥。