赋 fù 程 chéng 氏 shì 云 yún 庵 ān - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
萧 xiāo 然 rán 隐 yǐn 几 jǐ 坐 zuò , , 终 zhōng 日 rì 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
触 chù 石 shí 未 wèi 全 quán 起 qǐ , , 无 wú 心 xīn 聊 liáo 与 yǔ 闲 xián 。 。
幽 yōu 篁 huáng 相 xiāng 映 yìng 带 dài , , 绝 jué 顶 dǐng 有 yǒu 跻 jī 攀 pān 。 。
最 zuì 称 chēng 侵 qīn 寒 hán 望 wàng , , 淮 huái 南 nán 雪 xuě 满 mǎn 山 shān 。 。
赋程氏云庵。宋代。孔平仲。萧然隐几坐,终日白云间。 触石未全起,无心聊与闲。 幽篁相映带,绝顶有跻攀。 最称侵寒望,淮南雪满山。