自 zì 和 hé 喻 yù 意 yì 四 sì 首 shǒu - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
千 qiān 里 lǐ 声 shēng 相 xiāng 应 yìng , , 平 píng 生 shēng 德 dé 不 bù 孤 gū 。 。
豹 bào 文 wén 方 fāng 雾 wù 隐 yǐn , , 松 sōng 节 jié 岂 qǐ 霜 shuāng 枯 kū 。 。
壮 zhuàng 志 zhì 横 héng 磨 mó 剑 jiàn , , 衰 shuāi 颜 yán 早 zǎo 照 zhào 须 xū 。 。
莫 mò 同 tóng 鱼 yú 鸟 niǎo 态 tài , , 忘 wàng 我 wǒ 向 xiàng 江 jiāng 湖 hú 。 。
自和喻意四首。宋代。孔平仲。千里声相应,平生德不孤。 豹文方雾隐,松节岂霜枯。 壮志横磨剑,衰颜早照须。 莫同鱼鸟态,忘我向江湖。