初 chū 食 shí 牂 zāng 牁 kē 菜 cài - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
九 jiǔ 仙 xiān 山 shān 中 zhōng 牂 zāng 牁 kē 菜 cài , , 几 jǐ 日 rì 春 chūn 风 fēng 长 zhǎng 绿 lǜ 苗 miáo 。 。
有 yǒu 客 kè 提 tí 携 xié 到 dào 深 shēn 巷 xiàng , , 自 zì 言 yán 采 cǎi 掇 duō 下 xià 青 qīng 霄 xiāo 。 。
口 kǒu 尝 cháng 异 yì 味 wèi 虽 suī 珍 zhēn 美 měi , , 目 mù 断 duàn 孤 gū 云 yún 却 què 寂 jì 寥 liáo 。 。
千 qiān 里 lǐ 思 sī 亲 qīn 不 bù 独 dú 饱 bǎo , , 慨 kǎi 然 rán 食 shí 罢 bà 一 yī 长 cháng 谣 yáo 。 。
初食牂牁菜。宋代。孔平仲。九仙山中牂牁菜,几日春风长绿苗。 有客提携到深巷,自言采掇下青霄。 口尝异味虽珍美,目断孤云却寂寥。 千里思亲不独饱,慨然食罢一长谣。