银 yín 河 hé 咏 yǒng - - 孔 kǒng 平 píng 仲 zhòng
江 jiāng 湖 hú 有 yǒu 客 kè 卧 wò 孤 gū 城 chéng , , 每 měi 见 jiàn 银 yín 河 hé 眼 yǎn 亦 yì 明 míng 。 。
万 wàn 里 lǐ 长 cháng 风 fēng 吹 chuī 不 bù 断 duàn , , 一 yī 番 fān 微 wēi 雨 yǔ 洗 xǐ 尤 yóu 清 qīng 。 。
星 xīng 辰 chén 白 bái 石 shí 参 cēn 差 cī 乱 luàn , , 云 yún 气 qì 飞 fēi 梁 liáng 倏 shū 忽 hū 生 shēng 。 。
牛 niú 女 nǚ 东 dōng 西 xī 波 bō 浪 làng 隔 gé , , 夜 yè 寒 hán 天 tiān 阔 kuò 不 bù 胜 shèng 情 qíng 。 。
银河咏。宋代。孔平仲。江湖有客卧孤城,每见银河眼亦明。 万里长风吹不断,一番微雨洗尤清。 星辰白石参差乱,云气飞梁倏忽生。 牛女东西波浪隔,夜寒天阔不胜情。