宜 yí 雪 xuě 梅 méi - - 方 fāng 蒙 méng 仲 zhòng
长 zhǎng 愁 chóu 花 huā 易 yì 开 kāi , , 倏 shū 被 bèi 风 fēng 吹 chuī 尽 jǐn 。 。
因 yīn 爱 ài 雪 xuě 花 huā 飞 fēi , , 枝 zhī 头 tóu 巧 qiǎo 相 xiāng 映 yìng 。 。
宜雪梅。宋代。方蒙仲。长愁花易开,倏被风吹尽。 因爱雪花飞,枝头巧相映。