发 fā 王 wáng 务 wù 二 èr 首 shǒu - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
晓 xiǎo 随 suí 灯 dēng 火 huǒ 背 bèi 千 qiān 家 jiā , , 落 luò 尽 jǐn 疏 shū 星 xīng 见 jiàn 远 yuǎn 霞 xiá 。 。
一 yī 饷 xiǎng 春 chūn 声 shēng 回 huí 宿 sù 鸟 niǎo , , 半 bàn 天 tiān 寒 hán 色 sè 在 zài 啼 tí 鸦 yā 。 。
临 lín 陂 bēi 弱 ruò 柳 liǔ 犹 yóu 藏 cáng 叶 yè , , 当 dāng 路 lù 残 cán 梅 méi 已 yǐ 尽 jǐn 花 huā 。 。
赖 lài 值 zhí 时 shí 光 guāng 正 zhèng 妍 yán 润 rùn , , 稳 wěn 看 kàn 风 fēng 物 wù 到 dào 京 jīng 华 huá 。 。
发王务二首。宋代。孔武仲。晓随灯火背千家,落尽疏星见远霞。 一饷春声回宿鸟,半天寒色在啼鸦。 临陂弱柳犹藏叶,当路残梅已尽花。 赖值时光正妍润,稳看风物到京华。