同 tóng 赋 fù 京 jīng 尘 chén - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
白 bái 日 rì 临 lín 黄 huáng 道 dào , , 红 hóng 尘 chén 满 mǎn 玉 yù 京 jīng 。 。
长 cháng 风 fēng 吹 chuī 不 bù 尽 jìn , , 骤 zhòu 雨 yǔ 洒 sǎ 还 huán 清 qīng 。 。
不 bù 放 fàng 虚 xū 空 kōng 快 kuài , , 应 yīng 同 tóng 世 shì 界 jiè 生 shēng 。 。
随 suí 时 shí 势 shì 用 yòng 壮 zhuàng , , 度 dù 隙 xì 体 tǐ 能 néng 轻 qīng 。 。
舞 wǔ 榭 xiè 凝 níng 添 tiān 恨 hèn , , 歌 gē 梁 liáng 堕 duò 趁 chèn 声 shēng 。 。
沧 cāng 浪 láng 归 guī 有 yǒu 计 jì , , 行 xíng 矣 yǐ 濯 zhuó 吾 wú 缨 yīng 。 。
同赋京尘。宋代。孔武仲。白日临黄道,红尘满玉京。 长风吹不尽,骤雨洒还清。 不放虚空快,应同世界生。 随时势用壮,度隙体能轻。 舞榭凝添恨,歌梁堕趁声。 沧浪归有计,行矣濯吾缨。