书 shū 省 shěng 即 jí 事 shì - - 孔 kǒng 武 wǔ 仲 zhòng
恩 ēn 旨 zhǐ 雠 chóu 书 shū 到 dào 午 wǔ 休 xiū , , 笑 xiào 谈 tán 连 lián 手 shǒu 得 dé 优 yōu 游 yóu 。 。
窗 chuāng 声 shēng 渐 jiàn 渐 jiàn 回 huí 修 xiū 竹 zhú , , 庭 tíng 实 shí 鲜 xiān 鲜 xiān 亸 duǒ 石 shí 榴 liú 。 。
风 fēng 色 sè 洗 xǐ 清 qīng 天 tiān 畔 pàn 阙 quē , , 鼓 gǔ 声 shēng 遥 yáo 转 zhuǎn 日 rì 边 biān 楼 lóu 。 。
群 qún 仙 xiān 暂 zàn 驾 jià 飞 fēi 鸾 luán 去 qù , , 从 cóng 此 cǐ 蓬 péng 山 shān 更 gèng 少 shǎo 留 liú 。 。
书省即事。宋代。孔武仲。恩旨雠书到午休,笑谈连手得优游。 窗声渐渐回修竹,庭实鲜鲜亸石榴。 风色洗清天畔阙,鼓声遥转日边楼。 群仙暂驾飞鸾去,从此蓬山更少留。