梅 méi 公 gōng 仪 yí 见 jiàn 寄 jì 华 huá 亭 tíng 鹤 hè 一 yì 只 zhī - - 文 wén 彦 yàn 博 bó
子 zǐ 真 zhēn 仙 xiān 裔 yì 富 fù 高 gāo 情 qíng , , 远 yuǎn 寄 jì 仙 xiān 禽 qín 至 zhì 洛 luò 城 chéng 。 。
昔 xī 向 xiàng 华 huá 亭 tíng 常 cháng 警 jǐng 露 lù , , 今 jīn 来 lái 缑 gōu 岭 lǐng 伴 bàn 吹 chuī 笙 shēng 。 。
稻 dào 粱 liáng 犹 yóu 忆 yì 嘉 jiā 禾 hé 美 měi , , 竹 zhú 树 shù 应 yīng 怜 lián 履 lǚ 道 dào 清 qīng 。 。
已 yǐ 遣 qiǎn 吾 wú 家 jiā 伊 yī 水 shuǐ 墅 shù , , 旋 xuán 营 yíng 莎 shā 荐 jiàn 似 shì 咸 xián 京 jīng 。 。
梅公仪见寄华亭鹤一只。宋代。文彦博。子真仙裔富高情,远寄仙禽至洛城。 昔向华亭常警露,今来缑岭伴吹笙。 稻粱犹忆嘉禾美,竹树应怜履道清。 已遣吾家伊水墅,旋营莎荐似咸京。