程 chéng 公 gōng 辟 pì 留 liú 客 kè 开 kāi 元 yuán 饮 yǐn - - 方 fāng 惟 wéi 深 shēn
仙 xiān 老 lǎo 论 lùn 文 wén 小 xiǎo 往 wǎng 还 huán , , 多 duō 才 cái 令 lìng 尹 yǐn 独 dú 能 néng 攀 pān 。 。
携 xié 觞 shāng 步 bù 入 rù 千 qiān 花 huā 界 jiè , , 借 jiè 榻 tà 清 qīng 临 lín 一 yī 水 shuǐ 间 jiān 。 。
笑 xiào 语 yǔ 不 bù 惊 jīng 沙 shā 鸟 niǎo 去 qù , , 襟 jīn 怀 huái 犹 yóu 过 guò 野 yě 僧 sēng 闲 xián 。 。
城 chéng 中 zhōng 此 cǐ 地 dì 无 wú 人 rén 爱 ài , , 坐 zuò 对 duì 西 xī 南 nán 见 jiàn 好 hǎo 山 shān 。 。
程公辟留客开元饮。宋代。方惟深。仙老论文小往还,多才令尹独能攀。 携觞步入千花界,借榻清临一水间。 笑语不惊沙鸟去,襟怀犹过野僧闲。 城中此地无人爱,坐对西南见好山。