钱 qián 夫 fū 人 rén 挽 wǎn 词 cí - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
忠 zhōng 孝 xiào 之 zhī 家 jiā 女 nǚ 亦 yì 良 liáng , , 教 jiào 传 chuán 彤 tóng 管 guǎn 有 yǒu 遗 yí 芳 fāng 。 。
稿 gǎo 砧 zhēn 旧 jiù 擢 zhuó 儒 rú 林 lín 秀 xiù , , 桂 guì 子 zǐ 新 xīn 飘 piāo 月 yuè 窟 kū 香 xiāng 。 。
方 fāng 拟 nǐ 鱼 yú 轩 xuān 沾 zhān 宠 chǒng 渥 wò , , 遽 jù 惊 jīng 风 fēng 树 shù 变 biàn 凄 qī 凉 liáng 。 。
稽 jī 山 shān 鉴 jiàn 水 shuǐ 青 qīng 春 chūn 暮 mù , , 薤 xiè 露 lù 声 shēng 中 zhōng 恨 hèn 更 gèng 长 zhǎng 。 。
钱夫人挽词。宋代。王十朋。忠孝之家女亦良,教传彤管有遗芳。 稿砧旧擢儒林秀,桂子新飘月窟香。 方拟鱼轩沾宠渥,遽惊风树变凄凉。 稽山鉴水青春暮,薤露声中恨更长。