戴 dài 夫 fū 人 rén 挽 wǎn 词 cí - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
勤 qín 俭 jiǎn 肥 féi 家 jiā 福 fú 亦 yì 肥 féi , , 晚 wǎn 年 nián 门 mén 户 hù 更 gèng 光 guāng 辉 huī 。 。
满 mǎn 庭 tíng 兰 lán 玉 yù 俱 jù 蓝 lán 袖 xiù , , 照 zhào 眼 yǎn 云 yún 仍 réng 尽 jǐn 彩 cǎi 衣 yī 。 。
方 fāng 外 wài 客 kè 携 xié 因 yīn 果 guǒ 去 qù , , 月 yuè 中 zhōng 人 rén 折 zhé 桂 guì 枝 zhī 归 guī 。 。
回 huí 头 tóu 往 wǎng 事 shì 梦 mèng 幻 huàn 影 yǐng , , 丹 dān 旐 zhào 五 wǔ 云 yún 原 yuán 上 shàng 飞 fēi 。 。
戴夫人挽词。宋代。王十朋。勤俭肥家福亦肥,晚年门户更光辉。 满庭兰玉俱蓝袖,照眼云仍尽彩衣。 方外客携因果去,月中人折桂枝归。 回头往事梦幻影,丹旐五云原上飞。