次 cì 韵 yùn 林 lín 江 jiāng 州 zhōu 题 tí 高 gāo 远 yuǎn 亭 tíng - - 王 wáng 十 shí 朋 péng
眼 yǎn 明 míng 庐 lú 阜 fù 翠 cuì 横 héng 空 kōng , , 疑 yí 是 shì 云 yún 头 tóu 屹 yì 夏 xià 峰 fēng 。 。
遗 yí 迹 jī 君 jūn 应 yīng 怀 huái 圣 shèng 治 zhì , , 故 gù 家 jiā 我 wǒ 亦 yì 念 niàn 归 guī 宗 zōng 。 。
遥 yáo 瞻 zhān 瀑 pù 水 shuǐ 三 sān 千 qiān 尺 chǐ , , 犹 yóu 隔 gé 巫 wū 山 shān 十 shí 二 èr 重 chóng 。 。
亭 tíng 上 shàng 主 zhǔ 人 rén 高 gāo 更 gēng 远 yuǎn , , 天 tiān 然 rán 丘 qiū 壑 hè 在 zài 心 xīn 匈 xiōng 。 。
次韵林江州题高远亭。宋代。王十朋。眼明庐阜翠横空,疑是云头屹夏峰。 遗迹君应怀圣治,故家我亦念归宗。 遥瞻瀑水三千尺,犹隔巫山十二重。 亭上主人高更远,天然丘壑在心匈。