赋 fù 得 dé 高 gāo 柳 liǔ 鸣 míng 蝉 chán 诗 shī - - 王 wáng 申 shēn 礼 lǐ
园 yuán 柳 liǔ 吟 yín 凉 liáng 久 jiǔ , , 嘶 sī 蝉 chán 应 yīng 序 xù 惊 jīng 。 。
露 lù 下 xià 緌 ruí 恒 héng 湿 shī , , 风 fēng 高 gāo 翅 chì 转 zhuǎn 轻 qīng 。 。
叶 yè 疏 shū 飞 fēi 更 gèng 迥 jiǒng , , 秋 qiū 深 shēn 响 xiǎng 自 zì 清 qīng 。 。
何 hé 言 yán 枝 zhī 里 lǐ 翳 yì , , 遂 suì 入 rù 蔡 cài 琴 qín 声 shēng 。 。
赋得高柳鸣蝉诗。隋代。王申礼。园柳吟凉久,嘶蝉应序惊。 露下緌恒湿,风高翅转轻。 叶疏飞更迥,秋深响自清。 何言枝里翳,遂入蔡琴声。