报 bào 恩 ēn 寺 sì 避 bì 暑 shǔ - - 王 wáng 庭 tíng 圭 guī
风 fēng 枝 zhī 不 bù 动 dòng 午 wǔ 云 yún 蒸 zhēng , , 古 gǔ 寺 sì 嵯 cuó 峨 é 倚 yǐ 石 shí 层 céng 。 。
百 bǎi 丈 zhàng 虚 xū 廊 láng 荫 yīn 华 huá 桷 jué , , 半 bàn 帘 lián 疏 shū 雨 yǔ 断 duàn 飞 fēi 蝇 yíng 。 。
病 bìng 馀 yú 已 yǐ 怯 qiè 金 jīn 樽 zūn 酒 jiǔ , , 捧 pěng 立 lì 仍 réng 无 wú 玉 yù 碗 wǎn 冰 bīng 。 。
奈 nài 此 cǐ 人 rén 间 jiān 诸 zhū 热 rè 恼 nǎo , , 一 yī 杯 bēi 清 qīng 茗 míng 属 shǔ 高 gāo 僧 sēng 。 。
报恩寺避暑。宋代。王庭圭。风枝不动午云蒸,古寺嵯峨倚石层。 百丈虚廊荫华桷,半帘疏雨断飞蝇。 病馀已怯金樽酒,捧立仍无玉碗冰。 奈此人间诸热恼,一杯清茗属高僧。