咏 yǒng 松 sōng 树 shù 诗 shī - - 李 lǐ 德 dé 林 lín
结 jié 根 gēn 生 shēng 上 shàng 苑 yuàn , , 擢 zhuó 秀 xiù 迩 ěr 华 huá 池 chí 。 。
岁 suì 寒 hán 无 wú 改 gǎi 色 sè , , 年 nián 长 zhǎng 有 yǒu 倒 dào 枝 zhī 。 。
露 lù 自 zì 金 jīn 盘 pán 洒 sǎ , , 风 fēng 从 cóng 玉 yù 树 shù 吹 chuī 。 。
寄 jì 言 yán 谢 xiè 霜 shuāng 雪 xuě , , 贞 zhēn 心 xīn 自 zì 不 bù 移 yí 。 。
咏松树诗。隋代。李德林。结根生上苑,擢秀迩华池。 岁寒无改色,年长有倒枝。 露自金盘洒,风从玉树吹。 寄言谢霜雪,贞心自不移。