鸦 yā 鸣 míng - - 王 wáng 令 lìng
庭 tíng 前 qián 佳 jiā 树 shù 绿 lǜ 阴 yīn 成 chéng , , 树 shù 杪 miǎo 飞 fēi 鸦 yā 去 qù 就 jiù 轻 qīng 。 。
自 zì 顾 gù 主 zhǔ 人 rén 无 wú 败 bài 德 dé , , 岂 qǐ 嫌 xián 尔 ěr 口 kǒu 有 yǒu 凶 xiōng 声 shēng 。 。
平 píng 生 shēng 直 zhí 道 dào 常 cháng 多 duō 祸 huò , , 两 liǎng 耳 ěr 清 qīng 风 fēng 一 yī 听 tīng 鸣 míng 。 。
辄 zhé 莫 mò 为 wéi 人 rén 轻 qīng 自 zì 重 zhòng , , 须 xū 知 zhī 弹 tán 射 shè 易 yì 忘 wàng 生 shēng 。 。
鸦鸣。宋代。王令。庭前佳树绿阴成,树杪飞鸦去就轻。 自顾主人无败德,岂嫌尔口有凶声。 平生直道常多祸,两耳清风一听鸣。 辄莫为人轻自重,须知弹射易忘生。