雪 xuě 声 shēng - - 王 wáng 铚 zhì
飞 fēi 满 mǎn 前 qián 村 cūn 夜 yè 不 bù 知 zhī , , 凭 píng 风 fēng 声 shēng 与 yǔ 静 jìng 相 xiāng 宜 yí 。 。
银 yín 釭 gāng 志 zhì 士 shì 诗 shī 成 chéng 后 hòu , , 玉 yù 枕 zhěn 佳 jiā 人 rén 梦 mèng 觉 jué 时 shí 。 。
乍 zhà 听 tīng 打 dǎ 窗 chuāng 投 tóu 米 mǐ 急 jí , , 想 xiǎng 同 tóng 糁 sǎn 径 jìng 落 luò 梅 méi 迟 chí 。 。
孤 gū 舟 zhōu 曾 céng 向 xiàng 江 jiāng 湖 hú 宿 sù , , 清 qīng 入 rù 寒 hán 芦 lú 韵 yùn 更 gèng 奇 qí 。 。
雪声。宋代。王铚。飞满前村夜不知,凭风声与静相宜。 银釭志士诗成后,玉枕佳人梦觉时。 乍听打窗投米急,想同糁径落梅迟。 孤舟曾向江湖宿,清入寒芦韵更奇。