十 shí 二 èr 月 yuè 中 zhōng 旬 xún 书 shū 戴 dài 溪 xī 亭 tíng - - 王 wáng 铚 zhì
天 tiān 上 shàng 东 dōng 风 fēng 转 zhuǎn 斗 dòu 星 xīng , , 天 tiān 涯 yá 羁 jī 客 kè 尚 shàng 飘 piāo 萍 píng 。 。
道 dào 涂 tú 况 kuàng 复 fù 经 jīng 残 cán 岁 suì , , 风 fēng 雪 xuě 那 nà 堪 kān 宿 sù 旅 lǚ 亭 tíng 。 。
春 chūn 到 dào 怯 qiè 添 tiān 双 shuāng 鬓 bìn 白 bái , , 夜 yè 寒 hán 愁 chóu 对 duì 一 yī 灯 dēng 青 qīng 。 。
残 cán 年 nián 万 wàn 古 gǔ 凄 qī 凉 liáng 恨 hèn , , 不 bù 计 jì 樽 zūn 前 qián 一 yī 醉 zuì 醒 xǐng 。 。
十二月中旬书戴溪亭。宋代。王铚。天上东风转斗星,天涯羁客尚飘萍。 道涂况复经残岁,风雪那堪宿旅亭。 春到怯添双鬓白,夜寒愁对一灯青。 残年万古凄凉恨,不计樽前一醉醒。