秀 xiù 远 yuǎn 亭 tíng - - 王 wáng 铚 zhì
镜 jìng 似 shì 冰 bīng 壶 hú 表 biǎo 里 lǐ 清 qīng , , 我 wǒ 来 lái 闲 xián 伴 bàn 白 bái 云 yún 行 xíng 。 。
四 sì 山 shān 迤 yǐ 逦 lǐ 青 qīng 围 wéi 野 yě , , 一 yī 水 shuǐ 蜿 wān 蜒 yán 绿 lǜ 绕 rào 城 chéng 。 。
试 shì 问 wèn 春 chūn 来 lái 观 guān 秀 xiù 色 sè , , 何 hé 如 rú 雨 yǔ 后 hòu 听 tīng 泉 quán 声 shēng 。 。
昔 xī 人 rén 飞 fēi 驭 yù 烟 yān 霞 xiá 外 wài , , 落 luò 日 rì 空 kōng 怀 huái 万 wàn 古 gǔ 情 qíng 。 。
秀远亭。宋代。王铚。镜似冰壶表里清,我来闲伴白云行。 四山迤逦青围野,一水蜿蜒绿绕城。 试问春来观秀色,何如雨后听泉声。 昔人飞驭烟霞外,落日空怀万古情。