题 tí 王 wáng 蒙 méng 秋 qiū 林 lín 散 sàn 步 bù - - 乾 qián 隆 lóng
不 bù 为 wéi 荷 hé 叶 yè 皴 cūn , , 只 zhǐ 作 zuò 笋 sǔn 尖 jiān 矗 chù 。 。
峰 fēng 脚 jiǎo 横 héng 秋 qiū 云 yún , , 屋 wū 头 tóu 笼 lóng 古 gǔ 木 mù 。 。
欲 yù 变 biàn 画 huà 家 jiā 格 gé , , 别 bié 开 kāi 生 shēng 面 miàn 目 mù 。 。
策 cè 杖 zhàng 一 yī 行 xíng 人 rén , , 明 míng 告 gào 此 cǐ 意 yì 独 dú 。 。
题王蒙秋林散步。清代。乾隆。不为荷叶皴,只作笋尖矗。 峰脚横秋云,屋头笼古木。 欲变画家格,别开生面目。 策杖一行人,明告此意独。