和 hé 苦 kǔ 寒 hán 韵 yùn - - 王 wáng 洋 yáng
秋 qiū 容 róng 落 luò 落 luò 转 zhuǎn 头 tóu 空 kōng , , 谁 shuí 与 yǔ 元 yuán 冥 míng 竞 jìng 长 zhǎng 雄 xióng 。 。
侵 qīn 剥 bō 老 lǎo 条 tiáo 无 wú 硬 yìng 对 duì , , 栽 zāi 培 péi 玉 yù 树 shù 是 shì 家 jiā 风 fēng 。 。
漫 màn 夸 kuā 鹤 hè 骨 gǔ 飞 fēi 饶 ráo 健 jiàn , , 彊 jiàng 说 shuō 龟 guī 肠 cháng 语 yǔ 转 zhuǎn 工 gōng 。 。
对 duì 此 cǐ 只 zhǐ 宜 yí 常 cháng 袖 xiù 手 shǒu , , 明 míng 年 nián 春 chūn 物 wù 共 gòng 君 jūn 同 tóng 。 。
和苦寒韵。宋代。王洋。秋容落落转头空,谁与元冥竞长雄。 侵剥老条无硬对,栽培玉树是家风。 漫夸鹤骨飞饶健,彊说龟肠语转工。 对此只宜常袖手,明年春物共君同。