过 guò 龙 lóng 居 jū 寺 sì 偶 ǒu 题 tí 寺 sì 有 yǒu 新 xīn 取 qǔ 华 huá 严 yán 方 fāng 结 jié 阁 gé 贮 zhù 之 zhī 其 qí 一 yī - - 王 wáng 洋 yáng
取 qǔ 意 yì 竹 zhú 依 yī 窗 chuāng 密 mì 促 cù , , 自 zì 开 kāi 花 huā 照 zhào 眼 yǎn 鲜 xiān 明 míng 。 。
老 lǎo 僧 sēng 踏 tà 遍 biàn 诸 zhū 方 fāng 路 lù , , 花 huā 竹 zhú 相 xiāng 看 kàn 世 shì 外 wài 情 qíng 。 。
过龙居寺偶题寺有新取华严方结阁贮之 其一。宋代。王洋。取意竹依窗密促,自开花照眼鲜明。 老僧踏遍诸方路,花竹相看世外情。