宿 sù 胡 hú 雪 xuě 江 jiāng 吟 yín 舍 shě - - 王 wáng 镃 zī
萧 xiāo 萧 xiāo 叶 yè 落 luò 响 xiǎng 风 fēng 枝 zhī , , 隔 gé 壁 bì 无 wú 情 qíng 笛 dí 又 yòu 吹 chuī 。 。
一 yī 缕 lǚ 碧 bì 烟 yān 灯 dēng 烬 jìn 落 luò , , 主 zhǔ 人 rén 眠 mián 熟 shú 客 kè 醒 xǐng 时 shí 。 。
宿胡雪江吟舍。宋代。王镃。萧萧叶落响风枝,隔壁无情笛又吹。 一缕碧烟灯烬落,主人眠熟客醒时。