登 dēng 钟 zhōng 山 shān - - 大 dà 健 jiàn
钟 zhōng 山 shān 常 cháng 在 zài 望 wàng , , 惆 chóu 怅 chàng 有 yǒu 谁 shuí 登 dēng 。 。
蹑 niè 履 lǚ 过 guò 灵 líng 谷 gǔ , , 披 pī 云 yún 拜 bài 孝 xiào 陵 líng 。 。
荒 huāng 途 tú 迷 mí 乱 luàn 草 cǎo , , 深 shēn 涧 jiàn 咽 yàn 寒 hán 冰 bīng 。 。
香 xiāng 火 huǒ 馀 yú 宫 gōng 监 jiān , , 悲 bēi 凉 liáng 向 xiàng 野 yě 僧 sēng 。 。
登钟山。清代。大健。钟山常在望,惆怅有谁登。 蹑履过灵谷,披云拜孝陵。 荒途迷乱草,深涧咽寒冰。 香火馀宫监,悲凉向野僧。