饯 jiàn 春 chūn - - 孔 kǒng 毓 yù 埏 shān
绿 lǜ 惨 cǎn 红 hóng 愁 chóu 不 bù 自 zì 持 chí , , 匆 cōng 匆 cōng 又 yòu 是 shì 送 sòng 春 chūn 时 shí 。 。
韶 sháo 光 guāng 老 lǎo 去 qù 莺 yīng 无 wú 语 yǔ , , 别 bié 绪 xù 添 tiān 来 lái 鬓 bìn 有 yǒu 丝 sī 。 。
榆 yú 荚 jiá 雨 yǔ 残 cán 人 rén 事 shì 改 gǎi , , 楝 liàn 花 huā 风 fēng 尽 jǐn 鸟 niǎo 声 shēng 移 yí 。 。
归 guī 期 qī 定 dìng 在 zài 三 sān 冬 dōng 后 hòu , , 日 rì 望 wàng 寒 hán 梅 méi 几 jǐ 树 shù 枝 zhī 。 。
饯春。清代。孔毓埏。绿惨红愁不自持,匆匆又是送春时。 韶光老去莺无语,别绪添来鬓有丝。 榆荚雨残人事改,楝花风尽鸟声移。 归期定在三冬后,日望寒梅几树枝。