东 dōng 溪 xī 水 shuǐ 涨 zhǎng - - 潘 pān 音 yīn
积 jī 雨 yǔ 经 jīng 时 shí 苦 kǔ 自 zì 长 zhǎng , , 东 dōng 溪 xī 回 huí 首 shǒu 意 yì 凄 qī 凉 liáng 。 。
连 lián 山 shān 巨 jù 浪 làng 飞 fēi 春 chūn 雪 xuě , , 数 shǔ 点 diǎn 惊 jīng 鸥 ōu 下 xià 夕 xī 阳 yáng 。 。
神 shén 女 nǚ 含 hán 情 qíng 愁 chóu 洛 luò 浦 pǔ , , 美 měi 人 rén 挥 huī 泪 lèi 洒 sǎ 潇 xiāo 湘 xiāng 。 。
欲 yù 寻 xún 舟 zhōu 楫 jí 无 wú 由 yóu 渡 dù , , 咫 zhǐ 尺 chǐ 天 tiān 涯 yá 共 gòng 渺 miǎo 茫 máng 。 。
东溪水涨。元代。潘音。积雨经时苦自长,东溪回首意凄凉。 连山巨浪飞春雪,数点惊鸥下夕阳。 神女含情愁洛浦,美人挥泪洒潇湘。 欲寻舟楫无由渡,咫尺天涯共渺茫。