得 dé 薇 wēi 隐 yǐn 从 cóng 金 jīn 陵 líng 寄 jì 一 yī 书 shū - - 王 wáng 采 cǎi 薇 wēi
尺 chǐ 幅 fú 吟 yín 笺 jiān 照 zhào 泪 lèi 眸 móu , , 半 bàn 窗 chuāng 斜 xié 日 rì 梦 mèng 孤 gū 舟 zhōu 。 。
愁 chóu 如 rú 天 tiān 远 yuǎn 还 hái 窥 kuī 帐 zhàng , , 病 bìng 与 yǔ 云 yún 亲 qīn 不 bù 下 xià 楼 lóu 。 。
湿 shī 翠 cuì 雨 yǔ 收 shōu 侵 qīn 砚 yàn 匣 xiá , , 落 luò 红 hóng 风 fēng 飐 zhǎn 上 shàng 帘 lián 钩 gōu 。 。
青 qīng 山 shān 到 dào 处 chù 应 yīng 相 xiāng 忆 yì , , 除 chú 是 shì 征 zhēng 人 rén 醉 zuì 里 lǐ 游 yóu 。 。
得薇隐从金陵寄一书。清代。王采薇。尺幅吟笺照泪眸,半窗斜日梦孤舟。 愁如天远还窥帐,病与云亲不下楼。 湿翠雨收侵砚匣,落红风飐上帘钩。 青山到处应相忆,除是征人醉里游。