知 zhī 音 yīn 亭 tíng - - 郑 zhèng 元 yuán 祐 yòu
亭 tíng 院 yuàn 日 rì 长 zhǎng 深 shēn 复 fù 深 shēn , , 高 gāo 山 shān 流 liú 水 shuǐ 思 sī 愔 yīn 愔 yīn 。 。
曲 qǔ 中 zhōng 别 bié 鹤 hè 啼 tí 清 qīng 怨 yuàn , , 树 shù 底 dǐ 薰 xūn 风 fēng 养 yǎng 绿 lǜ 阴 yīn 。 。
激 jī 楚 chǔ 忽 hū 闻 wén 机 jī 裂 liè 帛 bó , , 怀 huái 人 rén 又 yòu 见 jiàn 冶 yě 镕 róng 金 jīn 。 。
能 néng 言 yán 万 wàn 籁 lài 无 wú 南 nán 郭 guō , , 隐 yǐn 几 jǐ 形 xíng 闲 xián 孰 shú 赏 shǎng 音 yīn ? ?
知音亭。元代。郑元祐。亭院日长深复深,高山流水思愔愔。 曲中别鹤啼清怨,树底薰风养绿阴。 激楚忽闻机裂帛,怀人又见冶镕金。 能言万籁无南郭,隐几形闲孰赏音?