喜 xǐ 槁 gǎo 木 mù 师 shī 至 zhì - - 方 fāng 文 wén
闻 wén 君 jūn 春 chūn 到 dào 石 shí 头 tou 城 chéng , , 将 jiāng 妾 qiè 和 hé 儿 ér 赠 zèng 友 yǒu 生 shēng 。 。
此 cǐ 事 shì 太 tài 奇 qí 终 zhōng 有 yǒu 悔 huǐ , , 天 tiān 恩 ēn 难 nán 断 duàn 可 kě 无 wú 情 qíng 。 。
既 jì 归 guī 白 bái 业 yè 家 jiā 何 hé 定 dìng , , 欲 yù 返 fǎn 黄 huáng 州 zhōu 路 lù 未 wèi 平 píng 。 。
江 jiāng 上 shàng 故 gù 人 rén 多 duō 古 gǔ 义 yì , , 东 dōng 郊 jiāo 应 yīng 与 yǔ 结 jié 茅 máo 成 chéng 。 。
喜槁木师至。清代。方文。闻君春到石头城,将妾和儿赠友生。 此事太奇终有悔,天恩难断可无情。 既归白业家何定,欲返黄州路未平。 江上故人多古义,东郊应与结茅成。