归 guī 泛 fàn 明 míng 湖 hú 宿 sù 汇 huì 泉 quán 寺 sì 感 gǎn 寄 jì 故 gù 人 rén - - 王 wáng 鹄 gǔ
郁 yù 郁 yù 羁 jī 怀 huái 渺 miǎo 渺 miǎo 春 chūn , , 春 chūn 归 guī 欲 yù 挽 wǎn 重 zhòng 伤 shāng 神 shén 。 。
江 jiāng 湖 hú 满 mǎn 地 dì 愁 chóu 孤 gū 客 kè , , 花 huā 雨 yǔ 高 gāo 寒 hán 梦 mèng 故 gù 人 rén 。 。
慷 kāng 慨 kǎi 论 lùn 交 jiāo 逾 yú 骨 gǔ 肉 ròu , , 艰 jiān 难 nán 时 shí 事 shì 况 kuàng 风 fēng 尘 chén 。 。
忧 yōu 伤 shāng 莫 mò 道 dào 儒 rú 冠 guān 误 wù , , 浩 hào 荡 dàng 乾 qián 坤 kūn 未 wèi 死 sǐ 身 shēn 。 。
归泛明湖宿汇泉寺感寄故人。清代。王鹄。郁郁羁怀渺渺春,春归欲挽重伤神。 江湖满地愁孤客,花雨高寒梦故人。 慷慨论交逾骨肉,艰难时事况风尘。 忧伤莫道儒冠误,浩荡乾坤未死身。