冬 dōng 日 rì 赤 chì 岸 àn 道 dào 中 zhōng 有 yǒu 感 gǎn - - 王 wáng 季 jì 珠 zhū
院 yuàn 钟 zhōng 寺 sì 鼓 gǔ 声 shēng 洪 hóng 亮 liàng , , 贪 tān 睡 shuì 冬 dōng 山 shān 竟 jìng 不 bù 闻 wén 。 。
白 bái 占 zhàn 田 tián 园 yuán 狂 kuáng 逞 chěng 雪 xuě , , 黑 hēi 颟 mān 天 tiān 地 dì 乱 luàn 翻 fān 云 yún 。 。
时 shí 危 wēi 帮 bāng 匪 fěi 称 chēng 人 rén 杰 jié , , 法 fǎ 弊 bì 朝 cháo 廷 tíng 厌 yàn 右 yòu 文 wén 。 。
莫 mò 慨 kǎi 仕 shì 途 tú 今 jīn 不 bù 古 gǔ , , 量 liàng 材 cái 寻 xún 尺 chǐ 久 jiǔ 无 wú 分 fēn 。 。
冬日赤岸道中有感。清代。王季珠。院钟寺鼓声洪亮,贪睡冬山竟不闻。 白占田园狂逞雪,黑颟天地乱翻云。 时危帮匪称人杰,法弊朝廷厌右文。 莫慨仕途今不古,量材寻尺久无分。