曼 màn 殊 shū 病 bìng 其 qí 二 èr - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
但 dàn 厌 yàn 心 xīn 长 zhǎng 捧 pěng , , 谁 shéi 知 zhī 病 bìng 不 bù 苏 sū 。 。
无 wú 儿 ér 年 nián 顿 dùn 尽 jǐn , , 恨 hèn 母 mǔ 日 rì 来 lái 呼 hū 。 。
黛 dài 碗 wǎn 谁 shuí 书 shū 刺 cì , , 银 yín 床 chuáng 想 xiǎng 挈 qiè 壶 hú 。 。
曼 màn 陀 tuó 花 huā 一 yī 朵 duǒ , , 看 kàn 向 xiàng 日 rì 边 biān 枯 kū 。 。
曼殊病 其二。清代。毛奇龄。但厌心长捧,谁知病不苏。 无儿年顿尽,恨母日来呼。 黛碗谁书刺,银床想挈壶。 曼陀花一朵,看向日边枯。