诒 yí 舟 zhōu 燕 yàn 用 yòng 杜 dù 甫 fǔ 韵 yùn - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
红 hóng 襟 jīn 海 hǎi 燕 yàn 画 huà 梁 liáng 春 chūn , , 翠 cuì 尾 wěi 涎 xián 涎 xián 掠 lüè 水 shuǐ 新 xīn 。 。
岂 qǐ 厌 yàn 朱 zhū 楼 lóu 思 sī 去 qù 主 zhǔ , , 慢 màn 停 tíng 金 jīn 楫 jí 远 yuǎn 窥 kuī 人 rén 。 。
重 zhòng 樯 qiáng 枉 wǎng 拂 fú 钗 chāi 头 tóu 玉 yù , , 隔 gé 幔 màn 空 kōng 翻 fān 掌 zhǎng 上 shàng 身 shēn 。 。
孤 gū 客 kè 十 shí 年 nián 无 wú 泪 lèi 拭 shì , , 不 bù 须 xū 衔 xián 送 sòng 白 bái 龙 lóng 巾 jīn 。 。
诒舟燕用杜甫韵。清代。毛奇龄。红襟海燕画梁春,翠尾涎涎掠水新。 岂厌朱楼思去主,慢停金楫远窥人。 重樯枉拂钗头玉,隔幔空翻掌上身。 孤客十年无泪拭,不须衔送白龙巾。