白 bái 梅 méi 花 huā - - 郑 zhèng 用 yòng 锡 xī
孤 gū 山 shān 隔 gé 断 duàn 软 ruǎn 红 hóng 尘 chén , , 冷 lěng 淡 dàn 生 shēng 涯 yá 铁 tiě 石 shí 人 rén 。 。
尽 jǐn 洗 xǐ 铅 qiān 华 huá 空 kōng 色 sè 相 xiàng , , 独 dú 留 liú 雪 xuě 月 yuè 见 jiàn 精 jīng 神 shén 。 。
接 jiē 䍠 lí 倒 dào 著 zhe 谁 shuí 过 guò 访 fǎng , , 茅 máo 屋 wū 相 xiāng 依 yī 不 bù 厌 yàn 贫 pín 。 。
信 xìn 是 shì 百 bǎi 花 huā 头 tóu 上 shàng 占 zhàn , , 白 bái 衣 yī 能 néng 酿 niàng 万 wàn 家 jiā 春 chūn 。 。
白梅花。清代。郑用锡。孤山隔断软红尘,冷淡生涯铁石人。 尽洗铅华空色相,独留雪月见精神。 接䍠倒著谁过访,茅屋相依不厌贫。 信是百花头上占,白衣能酿万家春。