奉 fèng 和 hé 高 gāo 阳 yáng 雪 xuě 中 zhōng 下 xià 直 zhí 原 yuán 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
青 qīng 女 nǚ 便 biàn 娟 juān 未 wèi 有 yǒu 期 qī , , 春 chūn 空 kōng 冉 rǎn 冉 rǎn 下 xià 来 lái 迟 chí 。 。
霙 yīng 连 lián 似 shì 把 bǎ 青 qīng 瑶 yáo 屑 xiè , , 霰 sǎn 集 jí 惟 wéi 抽 chōu 碧 bì 藕 ǒu 丝 sī 。 。
发 fā 粟 sù 久 jiǔ 从 cóng 齐 qí 相 xiāng 请 qǐng , , 撒 sā 盐 yán 终 zhōng 是 shì 谢 xiè 家 jiā 诗 shī 。 。
连 lián 朝 cháo 僵 jiāng 卧 wò 柴 chái 车 chē 客 kè , , 也 yě 和 hé 新 xīn 声 shēng 付 fù 管 guǎn 儿 ér 。 。
奉和高阳雪中下直原韵 其二。清代。毛奇龄。青女便娟未有期,春空冉冉下来迟。 霙连似把青瑶屑,霰集惟抽碧藕丝。 发粟久从齐相请,撒盐终是谢家诗。 连朝僵卧柴车客,也和新声付管儿。