寄 jì 还 hái 一 yī 和 hé 尚 shàng 大 dà 能 néng 仁 rén 寺 sì - - 毛 máo 奇 qí 龄 líng
遥 yáo 望 wàng 严 yán 城 chéng 隔 gé 翠 cuì 微 wēi , , 灵 líng 山 shān 自 zì 昔 xī 会 huì 来 lái 稀 xī 。 。
堂 táng 开 kāi 讲 jiǎng 席 xí 龙 lóng 初 chū 下 xià , , 门 mén 傍 bàng 闲 xián 田 tián 鸟 niǎo 自 zì 飞 fēi 。 。
踏 tà 足 zú 顿 dùn 穿 chuān 三 sān 宝 bǎo 地 dì , , 闲 xián 身 shēn 不 bù 挂 guà 七 qī 条 tiáo 衣 yī 。 。
从 cóng 他 tā 法 fǎ 腊 là 年 nián 年 nián 换 huàn , , 何 hé 日 rì 相 xiāng 逢 féng 话 huà 息 xī 机 jī 。 。
寄还一和尚大能仁寺。清代。毛奇龄。遥望严城隔翠微,灵山自昔会来稀。 堂开讲席龙初下,门傍闲田鸟自飞。 踏足顿穿三宝地,闲身不挂七条衣。 从他法腊年年换,何日相逢话息机。