题 tí 二 èr 树 shù 山 shān 人 rén 画 huà 双 shuāng 角 jiǎo 石 shí - - 王 wáng 衍 yǎn 梅 méi
横 héng 峰 fēng 侧 cè 岭 lǐng 巧 qiǎo 相 xiāng 兼 jiān , , 唤 huàn 取 qǔ 鸦 yā 叉 chā 展 zhǎn 画 huà 帘 lián 。 。
南 nán 渡 dù 关 guān 山 shān 惭 cán 一 yī 角 jiǎo , , 北 běi 台 tái 风 fēng 雪 xuě 看 kàn 双 shuāng 尖 jiān 。 。
梁 liáng 家 jiā 婢 bì 可 kě 明 míng 珠 zhū 换 huàn , , 讲 jiǎng 舍 shě 儿 ér 须 xū 锦 jǐn 髻 jì 添 tiān 。 。
诗 shī 老 lǎo 凋 diāo 零 líng 余 yú 墨 mò 在 zài , , 梅 méi 花 huā 僧 sēng 印 yìn 尚 shàng 红 hóng 钤 qián 。 。
题二树山人画双角石。清代。王衍梅。横峰侧岭巧相兼,唤取鸦叉展画帘。 南渡关山惭一角,北台风雪看双尖。 梁家婢可明珠换,讲舍儿须锦髻添。 诗老凋零余墨在,梅花僧印尚红钤。