题 tí 沧 cāng 海 hǎi 遗 yí 民 mín 台 tái 阳 yáng 诗 shī 话 huà - - 丘 qiū 逢 féng 甲 jiǎ
如 rú 此 cǐ 江 jiāng 山 shān 竟 jìng 付 fù 人 rén , , 干 gān 戈 gē 留 liú 得 dé 苦 kǔ 吟 yín 身 shēn 。 。
乱 luàn 云 yún 残 cán 岛 dǎo 开 kāi 诗 shī 境 jìng , , 落 luò 日 rì 荒 huāng 原 yuán 泣 qì 鬼 guǐ 磷 lín 。 。
埋 mái 碧 bì 可 kě 怜 lián 黄 huáng 帝 dì 裔 yì , , 杀 shā 青 qīng 谁 shuí 作 zuò 素 sù 王 wáng 臣 chén ? ?
请 qǐng 将 jiāng 风 fēng 雅 yǎ 传 chuán 忠 zhōng 义 yì , , 斑 bān 管 guǎn 重 chóng 回 huí 故 gù 国 guó 春 chūn 。 。
题沧海遗民台阳诗话。清代。丘逢甲。如此江山竟付人,干戈留得苦吟身。 乱云残岛开诗境,落日荒原泣鬼磷。 埋碧可怜黄帝裔,杀青谁作素王臣? 请将风雅传忠义,斑管重回故国春。