伯 bó 牙 yá 台 tái - - 艾 ài 畅 chàng
琴 qín 理 lǐ 通 tōng 万 wàn 汇 huì , , 泠 líng 泠 líng 含 hán 人 rén 心 xīn 。 。
何 hé 必 bì 钟 zhōng 子 zǐ 期 qī , , 始 shǐ 可 kě 为 wèi 知 zhī 音 yīn 。 。
绝 jué 响 xiǎng 久 jiǔ 无 wú 闻 wén , , 荒 huāng 台 tái 留 liú 至 zhì 今 jīn 。 。
寂 jì 寞 mò 一 yī 登 dēng 眺 tiào , , 日 rì 斜 xié 江 jiāng 汉 hàn 深 shēn 。 。
天 tiān 风 fēng 鼓 gǔ 云 yún 涛 tāo , , 虚 xū 籁 lài 生 shēng 空 kōng 林 lín 。 。
伯牙台。清代。艾畅。琴理通万汇,泠泠含人心。 何必钟子期,始可为知音。 绝响久无闻,荒台留至今。 寂寞一登眺,日斜江汉深。 天风鼓云涛,虚籁生空林。