和 hé 岑 cén 春 chūn 江 jiāng 韵 yùn - - 朱 zhū 一 yī 蜚 fēi
竹 zhú 竿 gān 往 wǎng 往 wǎng 上 shàng 鲇 nián 鱼 yú , , 客 kè 里 lǐ 光 guāng 阴 yīn 只 zhǐ 著 zhù 书 shū 。 。
古 gǔ 树 shù 烟 yān 深 shēn 栖 qī 鸟 niǎo 倦 juàn , , 间 jiān 庭 tíng 风 fēng 细 xì 晚 wǎn 花 huā 舒 shū 。 。
三 sān 杯 bēi 罚 fá 在 zài 联 lián 吟 yín 后 hòu , , 一 yī 味 wèi 香 xiāng 生 shēng 薄 báo 病 bìng 余 yú 。 。
秋 qiū 色 sè 满 mǎn 前 qián 张 zhāng 老 lǎo 眼 yǎn , , 玄 xuán 霜 shuāng 新 xīn 捣 dǎo 绿 lǜ 芙 fú 蕖 qú 。 。
和岑春江韵。清代。朱一蜚。竹竿往往上鲇鱼,客里光阴只著书。 古树烟深栖鸟倦,间庭风细晚花舒。 三杯罚在联吟后,一味香生薄病余。 秋色满前张老眼,玄霜新捣绿芙蕖。