夜 yè 泊 pō 话 huà 旧 jiù - - 行 xíng 演 yǎn
曳 yè 衲 nà 西 xī 风 fēng 古 gǔ 渡 dù 寒 hán , , 一 yī 帆 fān 落 luò 日 rì 问 wèn 惊 jīng 湍 tuān 。 。
不 bù 愁 chóu 暝 míng 色 sè 横 héng 天 tiān 外 wài , , 为 wèi 有 yǒu 钟 zhōng 声 shēng 出 chū 树 shù 端 duān 。 。
相 xiāng 得 de 自 zì 忘 wàng 村 cūn 野 yě 僻 pì , , 频 pín 来 lái 转 zhuǎn 觉 jué 道 dào 情 qíng 宽 kuān 。 。
当 dāng 年 nián 禅 chán 学 xué 同 tóng 烟 yān 水 shuǐ , , 更 gèng 向 xiàng 镫 dèng 前 qián 叙 xù 夙 sù 欢 huān 。 。
夜泊话旧。清代。行演。曳衲西风古渡寒,一帆落日问惊湍。 不愁暝色横天外,为有钟声出树端。 相得自忘村野僻,频来转觉道情宽。 当年禅学同烟水,更向镫前叙夙欢。