读 dú 孙 sūn 芝 zhī 房 fáng 漆 qī 室 shì 吟 yín - - 江 jiāng 以 yǐ 鋐 hóng
华 huá 岳 yuè 冲 chōng 天 tiān 起 qǐ , , 黄 huáng 河 hé 倒 dào 海 hǎi 来 lái 。 。
文 wén 章 zhāng 如 rú 此 cǐ 壮 zhuàng , , 家 jiā 国 guó 亦 yì 同 tóng 哀 āi 。 。
寒 hán 烛 zhú 沧 cāng 江 jiāng 夜 yè , , 春 chūn 花 huā 洛 luò 下 xià 杯 bēi 。 。
吾 wú 侪 chái 何 hé 所 suǒ 虑 lǜ , , 已 yǐ 有 yǒu 中 zhōng 兴 xīng 才 cái 。 。
读孙芝房漆室吟。清代。江以鋐。华岳冲天起,黄河倒海来。 文章如此壮,家国亦同哀。 寒烛沧江夜,春花洛下杯。 吾侪何所虑,已有中兴才。