丹 dān 阳 yáng 普 pǔ 宁 níng 寺 sì 席 xí 上 shàng - - 萨 sà 都 dōu 剌 lá
红 hóng 白 bái 桃 táo 花 huā 开 kāi 满 mǎn 枝 zhī , , 满 mǎn 城 chéng 微 wēi 雨 yǔ 牡 mǔ 丹 dān 时 shí 。 。
因 yīn 过 guò 古 gǔ 寺 sì 逢 féng 僧 sēng 话 huà , , 莫 mò 遣 qiǎn 扁 piān 舟 zhōu 解 jiě 缆 lǎn 迟 chí 。 。
客 kè 里 lǐ 逢 féng 春 chūn 多 duō 病 bìng 酒 jiǔ , , 江 jiāng 南 nán 到 dào 处 chù 半 bàn 题 tí 诗 shī 。 。
山 shān 川 chuān 总 zǒng 是 shì 曾 céng 游 yóu 处 chù , , 一 yī 曲 qǔ 琵 pí 琶 pá 写 xiě 别 bié 离 lí 。 。
丹阳普宁寺席上。元代。萨都剌。红白桃花开满枝,满城微雨牡丹时。 因过古寺逢僧话,莫遣扁舟解缆迟。 客里逢春多病酒,江南到处半题诗。 山川总是曾游处,一曲琵琶写别离。