劝 quàn 农 nóng 诗 shī 为 wèi 陆 lù 江 jiāng 阴 yīn 作 zuò - - 朱 zhū 昆 kūn 田 tián
春 chūn 夏 xià 吴 wú 船 chuán 困 kùn 送 sòng 迎 yíng , , 插 chā 秧 yāng 又 yòu 苦 kǔ 十 shí 分 fēn 晴 qíng 。 。
平 píng 铺 pù 冰 bīng 簟 diàn 无 wú 心 xīn 卧 wò , , 遍 biàn 踏 tà 桑 sāng 田 tián 触 chù 热 rè 行 xíng 。 。
此 cǐ 日 rì 一 yī 犁 lí 扶 fú 白 bái 雨 yǔ , , 他 tā 时 shí 千 qiān 顷 qǐng 割 gē 红 hóng 粳 jīng 。 。
不 bù 烦 fán 鸡 jī 子 zǐ 供 gōng 亭 tíng 长 cháng , , 父 fù 老 lǎo 村 cūn 村 cūn 说 shuō 尹 yǐn 清 qīng 。 。
劝农诗为陆江阴作。清代。朱昆田。春夏吴船困送迎,插秧又苦十分晴。 平铺冰簟无心卧,遍踏桑田触热行。 此日一犁扶白雨,他时千顷割红粳。 不烦鸡子供亭长,父老村村说尹清。