凤 fèng 皇 huáng 山 shān 吊 diào 宋 sòng 故 gù 宫 gōng - - 朱 zhū 骏 jùn 声 shēng
回 huí 首 shǒu 昆 kūn 明 míng 已 yǐ 劫 jié 灰 huī , , 湖 hú 山 shān 终 zhōng 古 gǔ 夕 xī 阳 yáng 开 kāi 。 。
但 dàn 教 jiào 师 shī 捣 dǎo 黄 huáng 龙 lóng 去 qù , , 那 nà 有 yǒu 江 jiāng 横 héng 白 bái 雁 yàn 来 lái 。 。
宝 bǎo 气 qì 尽 jǐn 随 suí 妖 yāo 雾 wù 散 sàn , , 风 fēng 声 shēng 犹 yóu 送 sòng 晚 wǎn 潮 cháo 回 huí 。 。
汴 biàn 京 jīng 宫 gōng 阙 què 同 tóng 禾 hé 黍 shǔ , , 南 nán 渡 dù 君 jūn 臣 chén 尽 jǐn 可 kě 哀 āi 。 。
凤皇山吊宋故宫。清代。朱骏声。回首昆明已劫灰,湖山终古夕阳开。 但教师捣黄龙去,那有江横白雁来。 宝气尽随妖雾散,风声犹送晚潮回。 汴京宫阙同禾黍,南渡君臣尽可哀。