过 guò 淮 huái 阴 yīn 有 yǒu 感 gǎn 其 qí 一 yī - - 吴 wú 伟 wěi 业 yè
落 luò 木 mù 淮 huái 南 nán 雁 yàn 影 yǐng 高 gāo , , 孤 gū 城 chéng 残 cán 日 rì 乱 luàn 蓬 péng 蒿 hāo 。 。
天 tiān 边 biān 故 gù 旧 jiù 愁 chóu 闻 wén 笛 dí , , 市 shì 上 shàng 儿 ér 童 tóng 笑 xiào 带 dài 刀 dāo 。 。
世 shì 事 shì 真 zhēn 成 chéng 反 fǎn 招 zhāo 隐 yǐn , , 吾 wú 徒 tú 何 hé 处 chǔ 续 xù 离 lí 骚 sāo 。 。
昔 xī 人 rén 一 yī 饭 fàn 犹 yóu 思 sī 报 bào , , 廿 niàn 载 zài 恩 ēn 深 shēn 感 gǎn 二 èr 毛 máo 。 。
过淮阴有感 其一。清代。吴伟业。落木淮南雁影高,孤城残日乱蓬蒿。 天边故旧愁闻笛,市上儿童笑带刀。 世事真成反招隐,吾徒何处续离骚。 昔人一饭犹思报,廿载恩深感二毛。